Page 7 - Lào Cai Cuối Tuần (Số Tết Dương lịch 2024)
P. 7
VĂN HỌC - NGHỆ THUẬT SỐ 967 - 6/1/2024 6 + 7
iễn đàn kinh tế thế giới nhận công trình dân dụng để thỏa trí sáng
Vượt qua
định, thế giới đang chứng Truyện ngắn tạo, giúp công việc thiết kế công trình
“Dkiến tình trạng suy thoái nhà nước của anh đỡ nhàm chán.
trên một quy mô chưa từng thấy kể từ Cuộc đời Hoàng chuyển sang ngã
những năm 30 của thế kỷ trước, khi rẽ mới mà anh chẳng thể lường trước
xảy ra cuộc đại suy thoái. Điều này đòi Vượt qua được. Mọi chuyện bắt đầu từ một chữ
hỏi chính phủ các nước cần hành động “duyên”. Trong lần thiết kế nhà ở cho
nhiều hơn nữa để đảm bảo sự phục hồi một vị lãnh đạo phụ trách mảng xây
kinh tế kịp thời cũng như tăng trưởng dựng chủ chốt của tỉnh, qua nhiều lần
theo hướng lành mạnh hơn”. tiếp xúc, Hoàng rất được lòng ông và
Loạt thông tin về tình hình kinh tế thế được khuyên mở công ty riêng, còn
giới liên tục được phát trên các kênh việc ngoại giao kiếm việc sẽ được
thông tin đại chúng gần đây khiến việc người đó giúp đỡ. Như một kẻ đang
thưởng thức ly cà phê nóng hổi mỗi dò dẫm trong bóng tối được nhìn thấy
buổi sáng của Hoàng trở nên mất ngon. n NGUYỄN ĐÌNH TÙNG ánh sáng chỉ đường, Hoàng quyết
Anh đưa ly cà phê lại gần cho hương (Thành phố Lào Cai) định thông báo cho Kiên để dành tất
thơm của thứ thức uống số một thế giới cả thời gian và tâm huyết cho lần lập
này lấp đầy khoang mũi. nghiệp này.
Suy thoái! Lại suy thoái! Đến bao giờ Thời gian đầu, mọi việc không được
mới hết cái tình trạng này đây. Sắp chết thuận lợi như Hoàng vẫn nghĩ. Công
đói đến nơi rồi! Hoàng chẹp miệng. việc giống như định luật bảo toàn khối
Ngồi xung quanh anh là mấy anh em lượng vậy, “công trình không tự nhiên
nhân viên cùng công ty. Người thì húp sinh ra, cũng không tự nhiên mất đi, nó
vội gói mỳ tôm, người thì chóp chép chỉ chuyển từ công ty này sang công ty
chút bánh rán. Công ty Hoàng đa phần khác” mà thôi. Sau nhiều lần suy nghĩ,
là thanh niên trẻ, tuổi đời chỉ nhỉnh ba cộng với sự giúp đỡ của vị lãnh đạo
mươi cái xuân xanh nên việc ý thức về kia, cuối cùng Hoàng cũng biết cách
việc dậy sớm ăn sáng ở nhà chỉ là trong khiến cái định luật kia có lợi cho mình.
sách vở mà thôi. Ai cũng tranh thủ ngủ Lần lập nghiệp này của anh cũng coi
thêm chút buổi sáng bù lại thời gian như thành công. Hoàng duy trì được
thức đêm, không làm việc thì cũng chơi công ty với hơn 10 nhân viên, đảm bảo
game, xem phim… Biết tính của anh thu nhập cho anh em trong suốt nhiều
em, Hoàng cũng chẳng chấp nhặt làm năm liền. Cuộc sống của Hoàng cũng
gì. Anh để anh em thoải mái, miễn sao vì thế mà tốt hơn. Nhưng 2 năm gần
hoàn thành tốt công việc được giao. đây, Hoàng có đâu ngờ chỉ một con
Anh thiết kế một cái bàn rộng bằng gỗ virut mà khiến cuộc sống của anh trở
bên cạnh bể cá cho có tí phong thủy, để nên khó khăn.
mọi người có chỗ ăn sáng, trò chuyện Những tưởng chỉ như những đợt
trước khi bắt đầu vào làm việc. dịch virut cúm bình thường dễ đến rồi
Tiến đang nhai ngấu nghiến cái bánh dễ đi như bao lâu nay vẫn vậy, nhưng
rán, nghe Hoàng nói chuyện kinh tế thế không! Corona - loại virut đáng sợ này
giới cũng nói với theo: đã khiến cả thế giới lao đao và tất nhiên
- Em có thấy suy thoái nó ảnh hưởng Hoàng không phải ngoại lệ. Ban đầu,
gì đâu anh? Em vẫn cơm ăn 3 bữa, quần anh chưa mấy bận tâm, nhưng rồi chỉ
áo mặc cả ngày, chẳng thấy bữa nào đói vài tuần sau, căn bệnh đó “được” nâng
cả. Có hôm em còn chẳng cần ăn. lên cấp độ nguy hiểm. Chỉ mất nửa năm
- Mày còn trẻ, chưa vợ con thì biết gì là mức độ cảnh báo đại dịch toàn cầu
mà nói! Nhu cầu của mày chỉ đơn giản vì số người tử vong do nó gây ra đã
là đủ tiền ăn, đủ tiền chơi game. Mày tăng khủng khiếp. Mỗi ngày, những số
ở nhà với bố mẹ, ông bà lo cho tất, đã liệu thống kê trên bản tin thời sự đủ sức
phải suy nghĩ gì đâu mà chẳng thấy mẹ con cái được ăn ngon hơn, mặc đẹp thiếu người quản lý. Anh rất cần người làm bất kỳ ai dù có bàng quan đến mấy
không ảnh hưởng - Hà, bà chị lớn tuổi hơn, được sử dụng những gì tốt nhất giỏi như chú. Đằng nào ở quê chú cũng cũng phải rùng mình lo sợ. Sau đó bắt
nhất công ty, tay đang gọt hoa quả cũng của giáo dục, y tế, được đi đây đi đó không phát triển được, lên đây thử cơ đầu là những chuỗi ngày chống dịch,
phải dừng lại mà gõ vào đầu cu em vì mở mang tầm mắt… Chứ nói như chú hội mới xem thế nào. cách ly, giãn cách mà chẳng biết khi
những lời nói của nó. chỉ cần vào chùa tụng kinh gõ mõ, làm - Nhưng…em…! nào mới kết thúc.
Nhà Hà có 2 vợ chồng và 3 người điều tốt là đã có người lo cho chú cơm - Nhưng cái gì, mày chưa vợ con, bố Thấm thoắt 2 năm trôi qua kể từ
con, 2 gái 1 nữ, ông bà thì làm nông, ăn áo mặc rồi. À mà vào chùa là chú mẹ thì vẫn khỏe, có vướng bận cái gì khi đại dịch bùng phát, cuối cùng mọi
đã già yếu, tất cả gánh nặng chi tiêu không được ngồi chơi game đâu đấy. đâu. Nói cho mày biết, Lào Cai là tỉnh thứ cũng được khống chế, không còn
dồn hết lên vai vợ chồng nên với đồng - Anh lại trêu em rồi! rất có tương lai đấy, mày lên đây gây ai bị bỏ lại phía sau, đúng như chủ
lương ít ỏi này, chị là người hiểu rõ hơn Tiến ngượng ngùng phân bua làm dựng sự nghiệp là chuẩn bài rồi. Nghĩ trương của Đảng và Chính phủ đã đề
ai hết suy thoái ảnh hưởng đến cuộc văng cả miếng bánh vào ly cà phê của gì nữa. ra. Nhưng điều bất ngờ thì thường đến
sống như thế nào. Suy thoái nó không Hoàng. Ai cũng cười phá lên vì tình - Anh để em suy nghĩ thêm đã, bất sau cùng, “đại suy thoái” diễn ra trên
còn ở ngoài đường nơi xa tít nào như huống dở khóc dở cười mà Tiến “tồ” ngờ quá em chưa nghĩ tới. quy mô toàn cầu. Mọi ngành nghề, công
mọi người vẫn tưởng, mà nó đã đến gây ra. Sau lần hội ngộ tình cờ đó, cuối cùng việc bị ảnh hưởng. Hàng quán đóng
tận mâm cơm của mỗi gia đình. Ngày - Thế là chú làm hỏng mất ly cà phê Hoàng cũng bị thuyết phục nghỉ việc cửa vì không có khách. Người ta cứ
trước, cái bánh mỳ chỉ 2.000 đồng mà ngon nhất thế giới của anh rồi! chỗ làm cũ để theo chân Kiên. Tuy chỉ thi nhau khởi nghiệp rồi thất nghiệp,
giờ đã lên tới 3.000 đồng. Tính ra, lạm Hoàng nói rồi nhẹ nhàng rót tách trà hơn Hoàng vài tuổi nhưng công việc còn công việc xây dựng của Hoàng cứ
phát của cái bánh mỳ bây giờ đã chạm thay ly cà phê vừa bị Tiến làm hỏng. của Kiên rất thuận lợi. Ông cụ thân ít dần, ít dần. Từ việc chỉ nhận những
ngưỡng 50%. Đâu chỉ riêng cái bánh Anh nhìn những người anh em đã cùng sinh ra Kiên lên đây lập nghiệp từ sớm, dự án lớn, giờ đây bất kể công trình bé
mỳ, rau, thịt, cá, điện, nước… mọi thứ mình chinh chiến biết bao công trình lại chịu khó giao lưu bạn bè. Những như thế nào anh cũng không từ chối.
đều thi nhau lên giá như đang tham trong suốt những năm qua mà trong mối quan hệ từ thời trẻ của ông giờ Mục tiêu duy nhất của anh là cố gắng
gia một cuộc đua marathon. Chồng chị lòng đầy tâm sự không biết giãi bày có người lên đến chức lãnh đạo tỉnh, “sống sót” cho đến khi mọi việc trở lại
trước còn có dư tiền đi câu cá ở hồ cùng ai… còn cấp huyện thì nhiều không kể xiết. bình thường.
đông hồ tây, giờ cũng phải thắt chặt để Được bạn bè nâng đỡ nên sự nghiệp Ting ting… tiếng báo tin nhắn phát
đảm bảo cuộc sống của 7 nhân khẩu Xình xịch… xình xịch… của ông lên như diều gặp gió. Kiên tuy ra từ điện thoại của Hoàng. Hoàng lướt
trong gia đình này. Trên chuyến tàu đêm mười mấy không phải là dạng “trâm anh thế phiệt” qua thì nhận ra đó là của Kiên - người
Hoàng cầm chiếc thìa nhẹ nhàng đảo năm trước, cơ duyên thế nào Hoàng nhưng cũng có thể gọi là một “phú nhị đã có công lớn trong việc đưa anh tới
ly cà phê rồi cười nói: gặp lại Kiên - người đàn anh thân thiết đại” ở mảnh đất biên cương này. Tuy mảnh đất mà giờ đây anh đang xem là
- Chú còn non và xanh lắm, cuộc học trước anh vài khóa thời đại học đến vùng đất mới còn nhiều bỡ ngỡ nhà này. Đọc dòng tin nhắn ngắn ngủi
sống đâu phải chỉ đơn giản là cơm ăn 3 kiến trúc dưới Hà Nội. Qua vài câu hỏi nhưng dưới sự giúp đỡ nhiệt tình của trong điện thoại “Đón anh nhé, có việc”,
thăm, Kiên biết Hoàng đang có vấn
bữa, quần áo mặc cả ngày, nó còn cái đề với lãnh đạo nơi anh công tác. Vốn Kiên, công việc của Hoàng cũng phát mắt Hoàng lóe lên tia sáng hy vọng
sâu xa hơn mà chắc chú phải vài tuổi là kiến trúc sư trẻ yêu ra yêu, ghét ra triển tốt hơn so với ở chỗ làm cũ, đôi lúc khiến anh khẽ mỉm cười.
nữa mới hiểu được. ghét nên Hoàng xin nghỉ vài ngày đi Hoàng đã nghĩ sẽ gắn bó với công ty - Có gì vui thế sếp? - Tiến hỏi.
- Là gì hả anh? Anh nói luôn đi chứ lên miền núi hít thở chút không khí này cho đến tuổi nghỉ hưu. - Tò mò thế. Chú ăn nhanh rồi vào
để mấy năm nữa em già mất - Tiến hỏi. trong lành cho vơi bớt cái bức bối Việc mở một công ty riêng là ước mơ làm việc đi, không là cuối tháng không
- Cái đó gọi là “trách nhiệm”, trách trong người. ấp ủ bấy lâu nay của Hoàng, nhưng chỉ có lương đâu nhé.
nhiệm giúp mình khao khát bứt phá - Hoàng này! Hay mày lên Lào Cai, giỏi thôi thì chưa đủ. Vốn là kiến trúc sư Hoàng đứng dậy rời đi mà lòng hân
hơn, chăm lo tốt hơn cho gia đình, bố giỏi, đam mê của Hoàng là thiết kế các hoan đến lạ kỳ…
về chỗ anh làm. Chỗ anh nhiều việc mà